Thứ Năm, 11 tháng 3, 2010
Tạm biệt những học trò nhỏ đầu tiên của Cô!
Những học trò nhỏ của Cô!
Gắn bó từ lúc trường mới mở, đây là ngôi trường đầu tiên của Cô sau khi tốt nghiệp. Từ khi chưa có một bé nào, đến nay cũng hơn 1 năm rồi, lớp mình mỗi ngày một đông vui hơn, ồn ào hơn. Cũng như những cô giáo khác, cô thấy mình thật vui và hạnh phúc vì được các con yêu mến, được ba mẹ tin tưởng. Và khoảng cách cô trò mình là dường như không có.
Cô sẽ nhớ và luôn dõi theo những học trò nhỏ đầu tiên của mình! Ngoan các con nhe!
Nhiều lúc tất bật với công việc, ống quần xăng cái cao cái thấp, tóc tai Cô rối bời, người ướt mồ hôi. Vậy mà lúc nào Cô cũng luôn nhận được những lời khen của các con. Thỉnh thoảng đang chơi Đăng Bảo và Kim hay chạy lại thơm lên má cô thật nhanh một cái rồi quay lại chơi tiếp. Hay như Suri nhè nhẹ đến gần, thơm một cái thật khẽ lên bất cứ đâu con chạm vào, ngay cả tay, tóc hay vai. Gia Uyên tuy mới đi học thôi nhưng lúc nào cũng nói "Con thương Cô lắm!". Andres, Việt, Rubi thì thường hay chạy ra sau lưng vòng tay ôm và đánh đu trên lưng "Đố cô Hên biết ai, he he...?". Đương nhiên cô biết nhưng không lần nào cô trả lời đúng câu hỏi của con, để được nghe thấy tiếng con cười nắc nẻ đắc ý trên lưng. Bỗng dưng bao nhiêu cái mệt bay biến đâu mất...
Nhớ những khuôn mặt sáng, những ánh nhìn lém lĩnh, những câu trả lời thông minh và những cái gãi đầu thật đáng yêu khi con nói "Cô ơi, con không biết..."!
Có những lúc các con không ngoan, bị phạt nhưng không bạn nào giận Cô hết vì con luôn biết vì sao mình bị phạt. Nhớ nét mặt và ánh mắt lấm lét của Chí Bảo lén nhìn khi Cô nghiêm mặt mỗi khi con lười thay đồ. Hay khi Leyo khoe Cô những bài tập tô màu con làm tốt. Cô cũng yêu giọng nói trong veo của Tí Chuột nữa.
Cô xin lỗi vì những khi Cô không thật sự tốt trong bài dạy của mình, xin lỗi vì Cô luôn hứa "Bạn nào ăn giỏi trưa cô Hên ngủ với bạn đó" mà ít hoặc chưa khi nào Cô thực hiện.
Các con phải ăn giỏi, học ngoan, biết vâng lời để cô Nguyệt, cô Dâng đỡ mệt nha! Thỉnh thoảng lên blog lớp mình Cô muốn thấy các con lớn hơn, học giỏi hơn... Vì Cô chưa bao giờ hết tự hào về các con cả!
Yêu lắm, những học trò đầu tiên của Cô!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét